Designed by Veethemes.com | Gooyaabi

New Posts

 





MỞ ĐẦU


Ngày xưa xốc nổi không biết nghề nào là hợp mình nhất? Mình đam mê và yêu công việc gì nhất? Công việc nào hợp với mình nhất? - Tất cả những câu hỏi này khi còn trên lớp 12 chuẩn bị chọn trường tôi vô định và không màng tới. Bạn thân rủ học trường nào cùng nhau thì cứ thấy được được chọn theo. Cuộc đời lạc lối từ năm 12 nhưng không vì vậy mà dừng. Nghề và Nghiệp sẽ chọn mình, dù mình chạy đi đằng đâu cũng vạ vào. Có thể cái nghề cái nghiệp nó tìm gặp mình trễ thôi chứ không phải không đến. "Nhân sinh duyên - Duyên sinh nợ - Nợ sinh nghiệp".


Vẫn là nhắc lại việc các bạn nên làm IKIGAI cho cuộc đời mình sớm đi. Vì làm rồi mới biết mình phù hợp công việc gì nhất và công việc nào mang đến lợi ích cho mình nhiều nhất. Quay trở về chủ đề tôi muốn nói đến hôm nay đó là Đa Vũ Trụ. Đa vũ trụ không lạ gì nếu ai đã xem qua phim "Doctor Strange - Đa vũ trụ hỗn loạn". Nhưng đa vũ trụ hôm nay tôi nói đến là do cá nhân tôi phân tích sự phân tích này có phần lạ lẫm vì kết hợp giữa chiều tâm linh lẫn khía cạnh khoa học. Tâm linh ở cá nhân tôi và Khoa học do tôi sàng lọc góp nhặt. 


MÔ PHỎNG PHÂN TẦNG 


Tầng 1:  Virus, Năng lượng 

Tầng 2:  Động vật và Thực vật xuất hiện.

Tầng 3:  Người lai thú, Người cây, Nàng tiên cá, Người khổng lồ... 

Tầng 4:  Người tối cổ

Tầng 5:  Người tinh khôn

Tầng 6:  Đạo giáo phát triển sản sinh ra Tà thuật, bùa chú, ma quỷ...  

Tầng 7:  Tiên, Phật, Thần Thánh, Rồng, Yêu tinh... xuất hiện.

Tầng 8:  Người có võ công, dùng khí dịch chuyển, biết bay không cần cánh. 

Tầng 9:  Người có phép thuật.


*Các tầng chỉ mang hình ảnh minh hoạ cho người đọc dễ hiểu hơn. Sẽ còn rất nhiều tầng trạng thái khác. 


Mọi người luôn nghĩ rằng tất cả sẽ phải diễn ra theo sự sắp xếp quy luật vận hành vũ trụ. Mỗi giai đoạn trôi qua lại đến giai đoạn kế tiếp và cứ như thế khi đã diễn ra tất thảy các giai đoạn thì vũ trụ sẽ tái thiết lập lại từ đâu, tức sẽ diệt vong và renew lại. Nhưng không hẳn. Thực chất mỗi giai đoạn của mỗi tầng khi đạt đến đỉnh điểm cao nhất của tầng đó sẽ trải qua giai đoạn diệt 1 lần. Mỗi lần như vậy khi làm mới lại ở tầng kế tiếp không nhất thiết sẽ đi theo quy trình là tầng 2 mà có thể load sang tầng bất kỳ. 


Giả sử chúng ta đang sống tại tầng 5, khi tất cả những thực thể ở tầng này phát triển theo chiều tốt nhất lẫn tệ nhất một cách đồng đều, mọi thứ bão hoà không tăng không giảm. Khi đó sẽ trải qua giai đoạn thanh lọc, sau khi thanh lọc sẽ giữ lại 1 phần rất ít thực thể được chọn. Hay còn gọi với cụm từ là "Người được Chọn". Sau khi trải qua thanh lọc, thiên nhiên, cây cối, động thực vật, môi trường và con người còn sót lại đều bắt buộc phải nâng cấp lên 1 tầng mới chuyển sang vũ trụ khác. Tại nơi này họ sẽ không nhớ những chuyện xảy ra ở tầng trước đó, họ sống như một thực thể mới hoàn toàn và công việc của họ sẽ là duy trì nòi giống lẫn phát triển xã hội... Mọi ký ức, mọi năng lực, mọi trí tuệ cũ đều được giam lại bên trong mình. 


ĐA VŨ TRỤ - DỰA TRÊN TÂM THỨC CÁ NHÂN


Có bao giờ chúng ta đặt câu hỏi rằng: Tất cả mọi thứ diễn ra như một cuốn phim mà mỗi người đều là vai chính trong cuốn phim ấy. Lâu lâu bạn cảm giác được như đang có ai đó đang kể về câu chuyện cuộc đời mình, đang nói về mình. Theo khoa học thì có nhiều lý do, nhưng về mặt tâm thức cá nhân của tôi thì việc bạn cảm giác như vậy là đúng hoàn toàn. Mình bị hạn chế ở góc nhìn và tầng tâm thức nên không thể nhìn thấu được. Mỗi vũ trụ xoay cạnh bên một vũ trụ lân cận, cứ như vậy xếp thành 1 chuỗi các cuộn phim. 


Lấy ví dụ cho dễ hình dung:

- Mỗi Vũ trụ = 1 bộ phim 

- Mỗi Bộ phim = 1 câu chuyện kể về thời đại đó.

- Mỗi Câu chuyện = Hoán đổi vai diễn với ngần ấy diễn viên.

- Mỗi Diễn viên = Hết phim sớm hay muộn dựa trên Nghiệp của mình ở những vũ trụ trước mình tạo.   


 Xã hội mình đang sống chỉ là 1 cuộn phim dài tập được "Ai" đó mở xem và không chỉ một cuốn phim của mình đang chạy mà có rất là nhiều những cuốn phim đang mở khác, mỗi cuốn phim xếp chồng lên nhau. Vì vậy có lúc ngủ mơ hoặc thôi miên tiền kiếp mình sẽ thấy những hình ảnh cắt khúc mình sống ở thời đại xa lạ, trong 1 vai diễn xa lạ. 


Có câu "Trò chơi tạo hoá" - Có lẽ đúng đó. Nhưng tạo hoá không rãnh đâu mang mình ra chơi, họ chỉ tạo ngữ cảnh, cho mình vai diễn, còn mình diễn và đối đãi như thế nào là chuyện của mình. Họ chỉ xem và quan sát, ghi chép lại các tội trạng của bạn ở kiếp sống này hay còn gọi là nghiệp lực theo mình, họ không được can thiệp. Mọi thứ tạo tác do mình và mình không chối cãi được khi có bằng chứng xác thực đúng không. Nên mới có hình ảnh Diêm Vương trước khi xử tội sẽ mở ra hình ảnh cho mình xem tội trạng mình làm những điều ác gì đó, trước khi ngài ấy định tội mình. Nom na các bạn hiểu như vậy cho dễ. 


Không phải tôi không tin Khoa học, mỗi vai trò có mỗi lý lẽ. Nhưng tôi tin vào trường năng lượng chính mình hơn, tôi tin mọi thứ đều đang và mãi hiện hữu. Người chết không hẳn chết chỉ là hết vai, họ trở về với hình dáng nguyên bản vốn có để cùng quan sát tiếp bộ phim đang chiếu. 


#trixistories




Quyển sách đọc xong cách đây 1 tháng nhưng giờ mới có thời gian tĩnh lặng để chia sẻ một bài viết theo cá nhân mình nhận định. Sách hay có nhiều cách hay, nhưng cái hay của Dan Brown khắc hoạ quyển sách này như một bộ phim thu nhỏ trong vỏn vẹn 663 trang mặc dù số trang khá dài đối với những reader quen đọc sách ít nhưng vì nó như một cuốn phim nên bạn sẽ bị cuốn khi đọc và đọc rất nhanh với trí tưởng tượng phiêu lưu theo câu chuyện. 


CUỐN PHIM 663 TRANG


Vẫn là mô tuýp thường thấy về thể loại khoa học viễn tưởng vì bắt đầu câu chuyện xoay quanh vấn đề vũ trụ và NASA khi họ tìm ra sự sống bên ngoài trái đất. Nhưng điểm đặc biệt là Dan Brown không dẫn câu chuyện theo lối mòn vũ trụ bay bổng nữa mà xuyên suốt câu chuyện là đan xen các yếu tố Chính trị và khi đi càng sâu về cuối càng làm rõ hơn những mưu mô trong chính trường đầy khắc nghiệt ở Mỹ. 


NHÂN VẬT CHÍNH - RACHEL SEXTON 


Không đơn giản là tập trung vào việc tìm ra sự thật đằng sau nhân vật nữ chính Rachel Sexton, "Điểm dối lừa" hàm chứa một kho báu nội dung về kiến thức sâu rộng trên nhiều lĩnh vực nào là Địa chất, Vũ trụ học, Đại dương, Y học..v.v.. Các bạn đọc sẽ mở mang thêm kiến thức cho bản thân, biết được thêm nhiều điều hay. Mặc dù mỗi quyển sách tác giả nào cũng muốn truyền tải những kiến thức sâu rộng hay selfhelp cho người đọc improve bản thân và tư duy. Tuy nhiên quyển này lại dành cho dân tình thích khám phá những điều bí ẩn không lời giải hoặc thích chính trị thì thật sự quyển này dành riêng cho bạn đó. 


MỞ ĐẦU


Câu chuyện mở đầu với việc NASA tìm thấy tảng thiên thạch có sự sống ngoài trái đất dưới lớp băng tuyết ở Bắc Cực. Nhưng sâu bên dưới lòng băng là những âm mưu, chiêu trò chính trị phụ trợ giữa hai phe "Tổng thống" và "Thượng nghị sĩ" xoay quanh bên thứ ba đó là NASA với sự nhúng tay mơ hồ vào phát kiến vĩ đại này nhằm đoạt được mưu cầu chính trị. 


Nhân vật nữ chính Rachel Sexton là con gái của Thượng nghị sĩ nhưng lại được Tổng thống mời về tham gia trong việc nghiên cứu tảng thiên thạch với vị trí chuyên viên tổng hợp tình báo của một cơ quan tình báo NRO. Vì sự bất hoà giữa Rachel và bố là Thượng nghị sĩ mà Rachel nhận lời làm việc cho Tổng thống. Ban đầu là làm việc cho Ngài nhưng sau đó cô đã phát hiện ra những âm mưu không tưởng đứng sau bước tiến vĩ đại của loài người. 


MỖI CHƯƠNG ĐỀU NGHẸT THỞ


Cuối mỗi chương đều kết thúc bằng những bối cảnh chi tiết bí ẩn, gợi lên sự tò mò sâu sắc nơi người đọc. Các chi tiết bất ngờ được khéo léo giấu trong các hành động, đối thoại của nhân vật, liên kết lại với nhau chậm rãi. Để đến đoạn cao trào nhất tưởng chừng kết thúc vì thông tin đầy đủ phía trước nhưng "Không" - bất ngờ lúc đó lại xuất hiện nhân tố quyết định. 


Mỗi chi tiết giải thích rất kỹ càng, logic, có nhịp độ nhanh chậm, không quá chuyên sâu nhưng vẫn hợp lý trên từng diễn biến cốt truyện mà khi bạn xâu chuỗi lại dưới góc nhìn khác mới nhận ra bản chất của sự việc đầy kịch tính nhưng không ngột ngạt. Một cái tên nói lên tất cả hàm ý, nội dung câu truyện là một cú lừa quá lớn và bạn đọc cũng chính là người bị lừa. 


Câu hỏi nhảy số trong đầu bạn "Ai mới là người chiến thắng trong cuộc đua chính trị xoay quanh tảng thiên thạch bên ngoài vũ trụ này?"


"Mỗi bạn đọc sẽ được đóng vai nữ chính để đi tìm sự thật của sự thật".


HỒI KẾT 


Khoa học tưởng chừng như thuần khiết, đáng ngưỡng mộ nhất trong tất cả các lĩnh vực thì cũng chỉ là vũ khí trong tay những người mưu cầu, thoả mãn mong muốn cá nhân. Ừ thì vì các nhà khoa học cũng là con người như bao người, họ chỉ hơn người bình thường "một cái đầu" nhưng tham, sân, si thì họ vẫn giống bao người. Nên nếu bắt họ biết bí mật và giấu nhẹm nó đi không dùng đến thì phí quá rồi. 


Đó là quy tắc vận hành của xã hội, phải tác động hỗ trợ qua lại để đi đến mục đích chung. 

NASA cần vốn liếng để thực hiện công cuộc chinh phục vũ trụ và mở rộng kiến thức con người ra ngoài vũ trụ. 

CHÍNH PHỦ cần Nasa để làm niềm tự hào, bành trướng dã tâm cá nhân ra ngoài những vùng đất mới. 


Có lẽ lúc này nhà vật lý thiên tài người Đức, cha đẻ của nền vật lý hiện đại Albert Einstein đã đúng khi nói rằng: "Nỗ lực kết hợp giữa trí tuệ và quyền lực hiếm khi thành công, dù có thành công cũng chỉ trong chốc lát".


   #Lifebytrixi




 Tánh người không qua được thử thách - Việc giữ lời hứa còn khó hơn lên trời. 



Vì sao tôi nói như vậy? - Bởi vì đằng sau chữ Tín là sự Bất Tin. Nhiều người nói những lời chắc nịch nhưng đằng sau là sự thất hứa. Bạn đã thất hứa bao nhiêu người? -Không những bạn từng thất hứa với nhiều người qua cuộc đời bạn mà còn thất hứa với chính mình. 


NHIỀU NGƯỜI THẤT HỨA MỘT LẦN RỒI MỘT LẦN NỮA


Mọi mối quan hệ được xây dựng dựa trên những lời hứa đã được thực hiện, chứ không phải là những lời hứa không thành hiện thực. Con người chúng ta có một xúc cảm rất nhạy đó là cảm nhận được sự an toàn thì mới có thể thân thiết được với người đó. 


Chẳng hạn như khi các bạn còn nhỏ sự khẳng định trong lời hứa của cha mẹ làm chúng ta cảm thấy an toàn. Ví dụ như việc: "Mẹ hứa sẽ đón con đúng giờ khi con tan học và sau đó mẹ sẽ dắt con ghé ngang công viên để con chơi một chút trước khi về nhà". 


Tương tự như vậy, trong tình yêu lời hứa của đối phương sẽ giúp mình vững chãi và thêm gia vị cho sự mong đợi một điều gì đó chắc chắn. Khi nửa kia hứa và thực hiện đúng với lời hứa sẽ làm nửa còn lại cảm thấy được yêu thương và gắn kết. Trái lại, nếu đằng sau lời hứa là sự thất hứa nó sẽ là con đường nhanh nhất giết chết một mối quan hệ. 


TẠI SAO BẠN THẤT HỨA?


Con người là loài sinh vật phức tạp kinh khủng khi mà đôi khi bạn mâu thuẫn với chính mình mà không biết. Đôi khi chúng ta thất hứa chỉ vì mình cảm thấy bất an và một phần nữa là do những khoảnh khắc thân thiết và hạnh phúc lúc đó cám dỗ bạn vào những lời hứa dễ dãi. 


Nhưng có một điều bạn nên ghi nhớ, việc thất hứa không chỉ bạn làm người khác thất vọng mà bạn còn đang huỷ hoại lòng tự trọng của chính mình. Sự tàn phá này gây ra những ảnh hưởng trực tiếp và ảnh hưởng phụ. Nó tạo ra những mâu thuẫn cảm xúc, vô tình hay cố ý bạn đã đánh mất đi sự thành thật và mối quan hệ của bạn bị phá huỷ vì sự bất tín. 


TỰ LỪA DỐI CHÍNH MÌNH


Không phải ai cũng giống nhau, có vài người thậm chí không nhận thức được hành động đó của mình. Bạn tự dối bản thân đưa đi quá xa, bạn thực sự tin rằng bạn có thể làm được mọi thứ bạn hứa. Hoặc thậm chí là bạn không nhận ra thực tế bị phấn khích bởi sự hào hứng nhất thời của khoảnh khắc đó. Bạn hứa những thứ mà đơn giản là bạn không thể thực hiện được. 


Những người như thế này thường thiếu chín chắn và không nhận thức được rõ giới hạn của bản thân. Có những lời hứa hai mặt, nếu bạn không biết cách vạch ra ranh giới cuối cùng bạn có thể chịu trách nhiệm cho những điều mà bạn biết là bạn không có khả năng làm. 


Khi bạn hứa một điều gì đó, bạn đang chịu trách nhiệm và đặt niềm tin vào bản thân. Nếu bạn không có sự tự tin đó, thì sẽ rất khó giữ được lời hứa. 


Dù hoàn cảnh của bạn là gì, dù bạn đang sống là mình hay ai đó khác thì mỗi người đều có khái niệm lời hứa rất khác nhau. Cho nên, quan trọng là bạn phải dũng cảm thế nào trong lời hứa và thực hiện nó cho đúng. Vậy thôi!


#Lifebytrixi






SAU CHIA TAY - HỌC CÁCH YÊU LẠI CHÍNH MÌNH


Có bao giờ bạn ở trong một mối quan hệ được tính bằng năm. Nhưng sau khi trải qua các biến cố những gì người ngoài diễn tả nó thì gọi là một mối quan hệ Toxic. Khi lòng tin, sự chung thuỷ bị đem ra làm những dấu chấm hỏi. Những tin nhắn bị xoá, những lần gặp gỡ không tên nhưng việc một người nặng tình nghĩa nên bạn chấp nhận quay lại. 


Một lần, hai lần, ba lần và rồi đến khi mọi thứ vượt quá ngưỡng của sự chịu đựng, bạn bè quay lưng khi đó bạn mới thức tỉnh. "Chắc phải buông bỏ thật rồi" - Phải cứu lấy chính mình thôi và thế là bạn phải học cách yêu lại chính bản thân mình. 


Sau khi chấm dứt, nỗi ám ảnh sự tự tôn bị chà nát và cái bóng luôn đi theo bạn. Lúc đó bạn tự hỏi chính bạn "Bạn không còn biết bạn là ai nữa?" - Bạn của ngày xưa, vô tư, tự tin, không cần thiết tình yêu đâu rồi. Khi đó bạn quyết định phải tìm lại bản thân từng bước từng bước một. 


Hôm nay Blog này chia sẻ một niềm vui, một sự tích cực đến những ai đánh mất chính mình trong tình yêu. Cảm xúc có lúc this lúc that, hôm nay bạn có thể dành một ngày, một tuần thậm chí một tháng đầu sau chia tay để có thể thoát ra hẳn tư tưởng của một cuộc tình toxic. Nhưng bạn phải tự tin và quyết đoán dứt khoát từ trong tư tưởng, suy nghĩ và hành động. Đừng lãng phí bất kì giây phút nào mình đang sống. 


Một ngày bạn thức dậy và tận hưởng một buổi sáng không suy nghĩ gì nữa, thoải mái, tự do trong suy nghĩ khi đó bạn sẽ biết thời gian qua bạn ngu ngốc và lãng phí nhường nào vì một người không hẳn là xứng đáng. Vì nếu xứng đáng họ đã không rời bạn mà đi một cách dứt khoát. Bài hát gần đây tôi nghe được có tựa đề "Anh không thương em đến vậy đâu" - Ờ đúng đó, không yêu đủ lớn nên họ dửng dưng rời bạn một cách thong thả, còn bạn ở đó dằn vặt làm gì. Rãnh quá. 


Mặc dù biết rằng: "Con người không thể nào hoàn hảo, nhưng đâu đó bạn cũng không xứng đáng để đến mức nhận những điều này từ họ, bạn sẽ thấy giận bản thân tại sao không thoát ra mối quan hệ này từ sớm từ những lần vỡ lẽ đầu tiên. Thôi thì đâu đó phần lỗi cũng của bạn, bạn chọn ở lại và tiếp tục thì phần nào biết được kết quả". 


Giờ bạn có thể yêu bản thân nhiều hơn, bù lại khoảng thời gian bạn bỏ bê. Bạn yêu chính bạn, quan tâm chính bạn, bạn tốt đã mới có thể lo lắng quan tâm người khác được. Trước giờ bạn phớt lờ những bài hát, những mối quan hệ bạn bè, những người thân yêu và gia đình bạn, thì giờ bạn quan tâm yêu thương họ nhiều hơn. Có những món đồ bạn mua trước đó chỉ toàn để dành không nỡ dùng, thì giờ lấy ra xài hết đi. Bạn xài bạn vui mà, enjoy cuộc sống mà bạn đang có.


BẠN XỨNG ĐÁNG ĐƯỢC YÊU CHÌU


"Khi mà bị chạm tới đáy thì bạn phải đấu tranh để ngoi lên" - Đúng vậy, vì chỉ chính bạn có thể cứu bạn trong mọi sự việc. 

"Suy nghĩ dẫn đến hành động - Hành động dẫn đến tính cách - Tính cách dẫn đến số phận" - Vì vậy, suy nghĩ chính là thứ dẫn đến số phận của một người. Nên bạn phải tập học cách luôn suy nghĩ tích cực, nhìn sự việc một cách khách quan hơn, đừng nhìn nó bằng đôi mắt bi quan. Dần dần cuộc đời bạn sẽ tốt lên hơn đó. 


Bạn có thể tập viết Nhật ký, tâm sự chính bạn những điều bạn chưa tốt chưa hoàn thiện trong ngày hôm nay cũng như những việc ý nghĩa mà bạn đã làm được. Tập dần thói quen này, mỗi ngày dành ra 1 trang nhật ký để bày tỏ cảm xúc mình ngày hôm đó. Hỉ - Nộ - Ái - Ố vui buồn có để tối đến khi ngủ đầu bạn sẽ gác lại, trống trải và ngủ sâu hơn. Và việc ngủ một giấc ngủ sâu, giúp cho buổi sáng của bạn  vui vẻ và tích cực hơn. 


Bạn sẽ nhìn vào mình hiện tại, tận hưởng sự yên bình thong dong xem một bộ phim, nghe một bài nhạc và tinh thần vui tươi, bạn sẽ thấy giấc ngủ mỗi tối luôn ngủ rất ngon mà không suy nghĩ bất kì gì nữa. Ban đầu bạn có thể khó để làm được, nhưng khó không có nghĩa không làm được. Đôi khi bản thân bạn phải ép buộc mình làm một việc mà bản thân nghĩ rằng không làm được. Dĩ nhiên là phải làm những việc ý nghĩa và tích cực rồi. Bạn tập làm và từ từ điều đó sẽ làm bạn vui vẻ hơn. 


"Bản thân không cho phép là người thảm hại" - Bạn hãy nhớ những câu highlight trong bài viết này để nó sẽ dẫn dắt bạn trở thành người mà bạn muốn phát triển. 


 "Điều khác biệt giữa trường học và cuộc đời là gì?

Ở trường, bạn được dạy một bài học và sau đó được làm bài kiểm tra. 

Trong cuộc đời, bạn được cho một bài kiểm tra và nó sẽ dạy bạn một bài học".


(Tom Bodett)





Năm tôi mười bảy tuổi, vẫn rất ngây thơ và nhìn mọi thứ màu hồng. Tôi còn nhớ tuổi đó gặp những người lớn tuổi hơn họ đều bảo tôi một câu "Cuộc sống này không màu hồng như em tưởng đâu, nó là màu xám em ơi". Tôi vẫn chỉ cười hồn nhiên như cô tiên. Về tới nhà tôi kể mẹ nghe: "Mấy người đó nhìn màu xám thôi đúng không mẹ, còn con thấy màu hồng mà" - Mẹ tôi chỉ cười và nói: "Khi lớn hơn con sẽ biết". 


Tôi vẫn tin cuộc sống này hồng hào trong mắt và tim mình. Đến năm 23 tuổi, đây là một cột mốc đầu đời sau cú ngã sốc tinh thần và tôi đứng dậy làm lại tất cả từ con số 0, tôi giờ mới hiểu và nhận ra: "Cuộc sống thật ra đơn giản nhưng lòng người thì không đơn thuần như mình nghĩ".


Chúng ta chỉ thấy những điều mà người khác muốn cho ta thấy. Nó chỉ là bề nổi còn bề chìm mình không thể hiểu và biết được. Tin một người rất dễ nhưng Hiểu một người là rất khó. Con người là một bản thể phức tạp, có khả năng làm đạo diễn xuất sắc cho vở diễn sân khấu mang tên "Đời mình". 


ĐẰNG SAU LỚP MẶT NẠ


Bản thân chúng ta mỗi ngày phải đeo lên mình vài ba lớp mặt nạ. Khi đi làm tiếp xúc với đồng nghiệp là một kiểu mặt nạ khác, khi tiếp xúc với sếp lại là kiểu người khác, rồi về nhà với cha mẹ lại là một bản thể khác bla bla... Chưa kể để thuận lòng ai đó bạn còn phải biến bản thân thành người như họ mong mỏi. 


THAO TÚNG TÂM LÝ


Giờ lên Google hoặc YouTube search nghệ thuật sống là ra cả đống thầy cô dạy bảo về nghệ thuật giao tiếp, nghệ thuật thu phục lòng người, dạy cách làm giàu nhanh, dạy cách chăm con..v..v.. Rất nhiều ông thầy bà cô mạng xã hội từ không ai biết thành được biết rất nhiều. Họ dạy rất nhiều và điều quan trọng bạn tiếp thu và hiểu được bao nhiêu, đó mới là vấn đề. 


Tôi không nói ông thầy bà cô đó dạy đúng hay sai, mà quan trọng bạn hiểu đúng hay sai. Việc hiểu khó hơn việc học, có một câu tôi tâm đắc đó là "Không cần đẹp quá thông minh quá, chỉ cần biết phân biệt đúng, sai và nhìn ra được cái sai của mình, mình công nhận nó và sửa nó là đủ". 


Thật ra thì bản thân chúng ta dù đã lớn nhưng trái tim vẫn luôn là một "em bé". Công việc của bạn là Start-up cho chính cuộc đời mình, mình là Mentor cho đứa bé bên trong mình. Thầy cô online hay offline cũng chỉ dạy bạn lý thuyết, còn thực hành là giao phó cho bạn. Tôi nói chính bạn đóng vai trò Mentor cho đứa bé bên trong bạn. 


 LỪA ĐẢO THỜI ĐẠI 4.0


Chuyện là hôm qua có một bạn nhân viên ngân hàng liên hệ tôi để thông báo "Đề phòng với chiêu lừa 4.0 bằng cách gửi email thông báo lừa đảo". Thật ra thì chiêu lừa 4.0 không phải mới xuất hiện, đặc biệt sau đại dịch covid 19 xảy ra, lạm phát và nhiều người trắng tay sau dịch thì việc sản sinh ra muôn hình vạn trạng chiêu lừa là điều đương nhiên. 


"Việc nhẹ lương cao" đây là chiêu lừa đánh vào tâm lý của những người thích ngồi mát ăn bát vàng. Những ai lười biếng và lòng tham thì sẽ dễ dàng sụp bẫy chiêu lừa này. Đóng tiền trước làm sau trả lại hay giới thiệu người khác vào mô hình làm việc của họ thì bạn sẽ được lợi cao mô hình tựa đa cấp, đó cũng chỉ là một trong những chiêu lừa của họ. 


"Lừa tình lừa tiền" thao túng tâm lý với bề ngoài sang chảnh, họ thông minh nhưng mặt trái của sự thông minh là tội ác. Họ có thể lừa đối phương một cách tinh vi dù bạn là người đề phòng cũng rất dễ sa vào lưới nhện. 


XÃ HỘI PHÁT TRIỂN NHÂN TRÍ ĐI LÙI


Một xã hội phát triển nhanh nhưng nhân trí chưa phát triển kịp thì xã hội đó loạn cào cào lên. Cũng như việc ở quê tôi, cách đây 8 năm quê tôi chưa phát triển vẫn là một huyện nhỏ, phương tiện chủ yếu của người dân ở đó là xe đạp và gắn máy số đề ít ai sắm được tay ga hay ô tô. Khi đó huyện tôi yên bình lắm, hiếm khi xảy ra tệ nạn, 7 giờ tối quê tôi là người ta đóng cửa ngủ hết rồi. 


Sau 8 năm, quê tôi phát triển lên Thị Xã. Đường xá san bằng xây lên nhà nhiều hơn, biệt thự, ô tô, tay ga chạy đầy đường do nhiều người trúng đất. Thị xã phát triển là một điều tốt, tuy nhiên nhân trí con người chưa phát triển kịp, việc trúng đất vô tình không làm cũng có tiền xài. Nhiều người trẻ hư hỏng hơn, vì họ ỷ lại việc cha mẹ có tiền nhờ trúng đất. Tệ nạn xảy ra ở quê tôi nhiều hơn từ dạo đó. 


Nói chung, con người bị lừa do bản thân lừa bản thân. Biết sự thật nhưng vẫn lao vào những giấc mơ không tưởng. Từ cổ chí kiêm đều là tự thân vận động, vắt óc nuôi thân, có làm thì mới có ăn. Khi ngoài kia lừa đảo quá, thiệt giả lẫn lộn quá, thì chỉ có bạn và kỹ năng nhìn ra sự thật mới cứu được bạn mà thôi. Cho nên không cần tìm ông thầy bà cô online hay offline và cũng không nên đổ thừa ai nếu bạn chọn nghe theo. Vì sai hay đúng là do bạn chọn, bạn cần chịu trách nhiệm với những gì mình chọn. Trách nhiệm là của ta thôi. 


#LifebyTrixi




 



Gặp lại nhỏ bạn, bản kể cho nghe đêm hôm kia nightmare - chuyện về cơn ác mộng mà bạn gặp. Bản rất bàng hoàng vì sự việc đó đã thành sự thật trong hôm nay, đây là lần đầu tiên bản thấy không ổn. Chuyện gì đến cũng phải đến, cơn ác mộng đã xảy ra ngoài đời thật...


I/ TRỰC GIÁC - INTUITION:


Một nghiên cứu năm 2008  đăng trên Tạp chí Tâm lý học của Anh đã định nghĩa trực giác là những gì xảy ra khi não bộ dựa trên những kinh nghiệm trong quá khứ và các tín hiệu bên ngoài để đưa ra quyết định, nhưng nó xảy ra quá nhanh đến mức phản ứng ở mức vô thức. 


Đây là một bản năng bí ẩn mà không chỉ riêng gì phụ nữ được phú cho, mà đàn ông vẫn có khả năng trực giác mạnh mẽ - họ có những khả năng tương đồng với phụ nữ. Tuy nhiên, trong nền văn hoá của chúng ta, chúng ta coi trực giác như một thứ gì đó ấm áp và mờ nhạt xen lẫn hư cấu thiếu nam tính, vì vậy mà đàn ông ít khi được gắn mác trực giác và lâu dần họ mất liên lạc với những cảm giác đó. 


II/ ĐIỀM BÁO - OMEN:


Điềm báo được ví von như một món quà của tạo hoá, điềm có điềm lành và điềm không lành tất cả đều mang hàm ý duy tâm hơn là duy vật. Khoa học không công nhận điềm báo có thật tuy nhiên họ không phản bác cũng như chưa có lí giải thoả đáng cho các điềm báo. 


Những giấc mơ kỳ lạ là những điềm báo cho vận hạn hay lành. Những cảm nhận chính xác đến bất ngờ và khoa học bảo đó là "Thần giao cách cảm".


Trường hợp 1: Sự ra đi của bà


Trước hôm bà mất 1 tuần, một buổi tối nọ tôi thấy trong lòng cứ buồn vô thức, bồn chồn sốt ruột như có chuyện gì xảy ra không hay cho gia đình. Tôi nhắn tin cho mẹ hỏi xem tình hình ở quê thế nào? - Sáng hôm sau mẹ trả lời: "Không sao, gia đình vẫn ổn". 


Đến 2 ngày sau thì mẹ báo tin bà bị nhiễm covid 19, sức khoẻ bà yếu và khó thở vẫn đang theo dõi. Rồi chuyện gì đến cũng đến, một buổi sáng đang ở công ty. Mẹ tôi gọi điện báo "Bà đã mất", lúc này tôi biết sự bất an trước đó là điềm báo cho sự việc hôm nay. 


Trường hợp 2: Giấc mơ của một người bạn


Gặp lại nhỏ bạn và nghe nó kể về giấc mơ mà nó mơ thấy, trước đó vài ngày bạn ngủ và mơ thấy một người bạn của mình máu me bê bết, giật mình tỉnh dậy tâm trạng không ổn, nhắn tin hỏi thăm người bạn ấy thì nhận lại lời đáp "Vẫn ổn". 


Gác lại cơn ác mộng đó, bạn cho rằng trong mơ thường khác hiện thực và hay trái ngược. Rồi cho tới khuya hôm qua nhỏ bạn gọi mình và báo "Người bạn của nó bị đâm, vừa nhập viện vào tối qua"- Sau khi hay tin quá bất ngờ về chính bản thân mình, không thể ngờ giấc mơ đó lại thành sự thật.


III/ DI VẬT - MATERIALISM:


Theo chủ nghĩa di vật thì việc bạn mơ giấc mơ và xảy ra ngoài đời thực đó chỉ là quy luật xác suất hay là quy luật hấp dẫn. Vì bạn "nghĩ" về một ai đó, một sự vật sự việc nào đó quá nhiều sẽ dẫn đến việc bạn "mơ" về nó và cấu thành "sự thật". Vì vậy bản thân đôi khi đừng huyễn hoặc mình có giác quan số 6 chuẩn hay mình là tiên tri bla bla..


Phần nhiều những điềm báo trước liên quan đến sự tang tốc và đau buồn nhiều hơn là sự thi vị ngọt ngào. Các nhà khoa học trên thế giới phân tích về giấc ngủ cho biết: "Có khoảng 80% những giấc mơ là không ngọt ngào và thường chỉ tập trung vào những sự việc tiêu cực"- Do đó, những tin xấu dễ kích thích ký ức về giấc mơ. Điều đó giải thích lí do tại sao có quá nhiều những giấc mơ "tiên tri" liên quan đến cái chết và thảm hoạ. 


IV/ DI TÂM - IDEALISM:


Theo chủ nghĩa di tâm thì việc điềm báo trong mơ là hiện tượng do tâm thức tạo ra. Chúng là những hoạt động của tâm và tất cả mọi người đều có giấc mơ mặc dù nhiều người trong số đó không thể nhớ nổi mình đã từng mơ gì. 


Theo đạo Phật thì giấc mơ được chuyển hoá thành 4 loại: thiện, ác, vô thiện và vô ác. Trong mơ bạn thấy bản thân làm sai nhưng bạn không được tính là sai nếu ngoài đời thực bạn không nảy sinh tác ý. 


V/ LỜI KẾT:


Mọi chuyện trên đời đều quy hết về con người. Cho nên có lẽ tất cả mọi giáo trình, lí luận, bài học trên đời này cũng đều bắt đầu từ đó. Nếu chúng ta tin là có thì sẽ có và không tin điều đó ắt sẽ không có. Có những bạn miệng nói "Không tin" nhưng lòng "Tin không tưởng" vì vậy vẫn bị dẫn dắt ra kết quả không mấy tốt đẹp. 


Các bạn nghĩ các nhà khoa học không tin dị đoan, không hẳn đâu. Họ tin có ma có thần thánh có các hiện tượng lạ không giải thích được nhưng họ vẫn ròng rã tìm hiểu và phân tích sao cho khoa học nghiêng về vật chất tác động lí do vì chỉ như vậy mới giúp chúng ta vững tâm trong đời sống. Một người sống mà "tâm linh" quá là khổ mà. 


Đạo Phật cũng hướng chúng ta đừng tin và tín chấp và những giấc mơ vì mơ là mộng ảo không có thực. Không phải vì Ngài không tin vào giấc mơ mà vì phát sinh tâm "tin" sẽ sớm muộn dẫn dắt chúng ta xảy ra sự việc đó ngoài đời thực. 


Nên tôi không chúc ai đó "Ngủ ngon mơ đẹp" mà tôi chúc "Bạn ngủ ngon". Vì chỉ có ngủ ngon không mộng mị mới là một giấc ngủ ngon và sâu giấc, tốt cho cơ thể của bạn. 


#LifebyTrixi



 Ngày 03/10/2022 - 7 ngày chữa lành. 



Ngày 26 tháng 09 năm 2022, điện theo reo. Bắt máy lên và chỉ nghe tiếng khóc nấc từ cô em gái họ. Cô em chỉ khóc và nói "Em chia tay rồi chị ơi!".

Tôi bắt xe gần 17km đến nhà em gái để thăm em ấy. Và nghe được câu chuyện dẫn đến chia tay như ngày hôm nay. Chia sẻ động viên và sau khi về tôi vẫn lo. Mỗi ngày tôi đều nhắn tin hoặc gọi điện để hỏi thăm em ấy. Và đến hôm nay sau 7 ngày chia tay, em đã vực dậy tinh thần đã chữa lành phần nào vết thương tinh thần của mình. 


I/ ĐA ĐOAN:


Bài hát được ra mắt vào ngày 28 tháng 09, sau 2 ngày khi chia tay. Nó như bài hát nói lên nỗi lòng của em ấy, Phan Mạnh Quỳnh vẫn luôn là nhạc sĩ với các tác phẩm dành tặng cho phái nữ yếu đuối những sự động viên thông qua thông điệp của ca khúc. Mỗi câu đều có hàm ý sâu sắc. Và bài Đa Đoan được Phan Mạnh Quỳnh chia sẻ thông điệp dành cho những bạn gái đa sầu đa cảm, sống nặng lòng và đặt tình cảm nhiều vào mọi thứ, kì vọng rồi thất vọng. 


Mở đầu MV là hình ảnh cô gái đang "dọn" những kỉ vật, kỉ niệm trong tình yêu của mình. Nó được che khuất bằng vải trắng lạnh lẽo, cô độc. Một tình yêu tha thiết yêu và chờ để rồi nhận về là số 0. 


Đoạn giữa MV là một phụ nữ hy sinh cả tuổi trẻ để chăm sóc, quan tâm người đàn ông bệnh tật cạnh mình. Đổi lại là sự lạnh nhạt, xa lánh của người đàn ông cô dành hết tâm can. Cô ước mong quay lại tuổi thanh xuân như chú Cuội ngồi gốc cây đa bay đến kéo cô gái lên cung trăng rong chơi với chị Hằng. 


Cúc hoạ mi tượng trưng cho người phụ nữ đa đoan. Vì hoa sẽ nở rộ vào cuối thu, cánh hoa mỏng manh, dễ vỡ nhưng chứa đựng tình yêu thuần khiết, thầm lặng. 


Đoạn cuối MV là tình cảm chớm nở, trong sáng rụt rè của một cô gái, thứ cô cần là sự chân thành, ấm áp và che chở nhưng lại nhận về người đàn ông thích kiểm soát và chiếm hữu cao. Khi mọi thứ đã không thể vãn hồi, lòng người đã phai, thương đã vơi, duyên đã cạn - Cũng như vòng đời của hoạ mi ngắn ngủi. 


Phan Mạnh Quỳnh đồng cảm với nỗi đau của người phụ nữ, anh thấu hiểu lòng họ sầu muộn thế nào. Cứ để họ khóc hết lòng, để họ nghĩ oán hận người đàn ông của mình, nhưng nhắc họ không thể tìm được điều gì tốt đẹp hơn sau việc đó. Câu hát "Hãy để niềm đau cũ mòn đi, bỏ lại ngày hôm qua" đã thể hiện lên ý niệm của nó. 


Người phụ nữ - Họ luôn luôn nên giữ trái tim yêu thương thuần khiết như bông hoa cúc hoạ mi. Rồi chắc chắn họ sẽ có người dùng cả chân tình để mang đến sự bình yên, hạnh phúc cho họ. "Sinh ra bằng muôn yêu thương - Trái tim em phải giữ gìn" - Câu hát này kết thúc cho bài hát và cũng là câu thức tỉnh, cảm xúc xoay vòng khiến họ trở thành người phụ nữ đa đoan. Rồi cuối cùng nhận ra, quên đi là điều tốt nhất. Phải biết yêu thương chăm sóc bản thân, vì tình yêu thương của rất nhiều người không chỉ riêng tình yêu trai gái. 


II/ HỌC CÁCH QUÊN:


Quên - 1 từ rất ngắn gọn nhưng không hề dễ làm và mỗi người có cách quên khác nhau. Có người dùng nỗi đau khác lớn hơn để quên đi nỗi đau hiện tại, có người tìm lạc thú để quên đi và cũng có người dùng sự yên tĩnh để nhớ hết từng li từng tí - nhớ tới đâu xoá tới đó, khi nhìn lại mọi ký ức đã mờ nhạt. 


Mỗi người có 1 cách quên cho riêng mình, nhưng đừng ép bản thân thái quá. Mình tự áp lực lên mình trong khi có câu "Càng quên thì càng nhớ". Mình cố gắng quên đi nhưng mình vẫn nhớ về nó mãi, vậy thì tự dày vò chính mình có khổ không. Sao không đối diện với hiện thực, nhớ cứ nhớ vì "Càng nhớ thì càng quên". 


III/ CHỮA LÀNH THÂN TÂM:


Cuộc sống còn rất nhiều điều để lo nghĩ. Ngoài tình yêu trai gái, mình còn rất nhiều gánh nặng trên vai. Có cuộc sống của mình, niềm vui cá nhân mình tự tạo, yêu thương chính mình nhiều hơn để bù đắp thời gian dài mình đặt tâm của mình vào người khác. Thầy Minh Niệm có dạy "Đặt tâm vào người khác thì tâm mình sẽ chạy loạn lên, sau không tập giữ tâm mình ở yên trong chính mình và điều khiển nó một cách tốt nhất". 


Đời người ngắn lắm - Đâu có dài như ông bà mình ngày trước. Sau cơn đại dịch Covid 19 mỗi người trong chúng ta không ít người mất mác người thân yêu, chính tôi đã đối diện với cái chết của Bà ngoại mình vì đại dịch Covid 19. Cuộc sống này vô thường không tả xiết, mình buồn hiện tại 1 ngày là mình phí đi 1 ngày được sống. 


Cố gắng lên em! Chuyện gì rồi cũng qua. Đời vô thường nên vạn vật đều đổi khác, tình người cũng vậy. Em phải đối diện với sự thật và học cách chấp nhận. Phải ép bản thân mình vực dậy hơn là em chấp nhận buông xuôi dòng cảm xúc kéo em xuống vực. Hãy mạnh mẽ kiên cường như Hoa hướng dương, đừng đa đoan yếu ớt như Cúc hoạ mi sớm nở tối tàn.


Để sống tốt phần đời còn lại, chỉ có mạnh mẽ mới giúp mình chạy bền trên con đường đời thật tốt. 


"Xã hội này không có chỗ đứng cho kẻ yếu đuối và không cố gắng". 


#LifebyTrixi






 Đã bao giờ bạn tập chịu đựng những cảm giác tác động lên bên trên thể xác của mình. Giả sử như: Khi bạn tập thiền và điều không tránh khỏi làm bạn tê chân, đau gối, bị ngứa ngáy do muỗi đốt vân vân và mây mây. Thiền sư sẽ hướng dẫn bạn rèn luyện sức chịu đựng và thả lỏng bản thân, tập trung vào 1 điểm. Vì mọi thứ là do bạn "Nghĩ" mà ra. 



 Vậy giờ có 1 điều cũng khá thú vị tôi muốn hỏi các bạn. Rằng các bạn đã tập chịu đựng các nỗi đau và cảm xúc vô hình cũng như hữu hình tác động đến bạn chưa? 




 Tôi có thói quen tập nín thở, tập chịu đựng cái đau từ nhẹ đến nặng, tập quên đi các cảm giác như ngứa do côn trùng đốt, tập nói ít lại và gần đây tôi tập dần thói quen Không nhìn thấy..v...v...Chắc hẳn khi các bạn đọc đến đây nghĩ rằng sao có cái cách tập kì lạ, lập dị. Nhưng sống giữa thời kỳ suy thoái dần thì việc bạn tập các thói quen cho là "Lập dị" đó sẽ là thứ "Bảo vệ" bạn qua những giai đoạn sắp tới. 

 


Nếu thật sự một ngày bạn bị mất đi vị giác, khướu giác bạn mất đi 30% gía trị cuộc đời. Và nếu bạn mất đi thính giá và thị giác, bạn mất đi 70% giá trị cuộc đời. 



Dịch covid đến - Mình chỉ ăn để sống: Nhân loại chịu chung một kiểu dấu hiệu bệnh đặc trưng của virus này là chúng tước đi của chúng ta vị giác và khướu giác, chúng ta ăn một cách cố gắng để có sức vượt qua căn bệnh nhưng không còn cảm giác mặn ngọt chua cay hay ngon lành của mùi và vị món ăn mang đến. Chúng ta sẽ không biết được mình còn phải đối diện những loại virus gì sắp tới, khả năng còn hơn cả Covid. Vì vậy, con người chỉ nên tập ăn đúng và ăn vừa đủ.



I/ ĂN ĐÚNG: 


Các bạn hãy nhớ câu "Sáng ăn cho mình, trưa cho bạn, tối cho thù". Bữa sáng là bữa ăn quan trọng nhất để cung cấp năng lượng cho 1 ngày bạn hoạt động cả thân và thể. Trưa bạn ăn ít hơn và buổi tối chỉ cần bạn ăn nhẹ là được. 



II/ ĂN VỪA ĐỦ:  


Bạn cần hiểu bản thân bạn cần gì, thiếu gì và bổ sung gì. Bạn có thể ăn ít mỗi bữa chính nhưng bạn bổ sung vào cơ thể đủ chất giúp tốt cho mình hơn là bạn ăn rất nhiều bonus thêm ăn vặt mà chỉ là những thứ hại thân. 



Xin trích câu "Tiền nhiều để làm gì" để hỏi các bạn rằng: "Mình ăn nhiều để làm gì?"- Ăn nhiều cho có sức, đây là câu của cha mẹ chúng ta thường nói đến để bắt chúng ta ăn từ khi còn bé đến lúc trưởng thành. Tôi không nói câu đó là sai, mà là chúng ta hiểu sai vấn đề và lâu dần thành thói quen lạm dụng chúng "quá liều". 



Tôi không tán tụng việc ăn nhiều do cuộc sống mà, nay đây mai đó ai biết được chuyện gì. Nếu bạn tập thành thói quen ăn nhiều chẳng phải khi bạn rơi vào hoàn cảnh bị động, bạn không được đáp ứng đủ lượng thức ăn như đã từng thì bạn sẽ kiệt sức và không làm được việc gì hay sao. 



- Có 2 câu nói chúng ta cần nên nhớ đó là  "Hoạ từ miệng mà ra - Bệnh từ miệng mà vào". 



NẾU MỘT NGÀY BẠN KHÔNG CÒN NHÌN THẤY



 Tôi không cho đó là bi quan vì cuộc sống là vô thường và chúng ta không thể biết Đức của mình đã tích trữ và sử dụng còn lại bao nhiêu ở Ngân hàng Phước Báu. Vì vậy, chúng ta đôi khi nên tập việc đối diện với nghịch cảnh cho dù nghịch cảnh chưa xảy ra. Cuộc sống không có những chuyện bất hảo thì sao là cuộc sống. 



 Nếu một ngày không nhìn thấy không nghe biết mọi sự xung quanh, tôi cho đó là trong khổ có sướng. Khổ vì sự bất tiện trong giao tiếp nhưng Sướng vì tâm trở về trạng thái không nghe không thấy quá nhiều, chúng ta khi đó sẽ quay về nhìn sâu trong tâm mình nhiều hơn. 



 Trong bi quan tìm lạc quan, nên đôi khi mọi người đừng nhìn vào mặt trái sự việc mà hãy nhìn và xét nó trên phạm vi tổng thể sẽ ra được vấn đề tích cực hơn. Nếu một ngày chúng ta rơi vào một hoàn cảnh đặc biệt, vẫn phải sống tiếp thôi và còn phải sống cho thật tốt với chúng ta thời điểm đó. 


 

#Lifebytrixi     






Không có con đường nào ngắn nhất đến thành công mà lâu bền vững chãi. Chỉ có sự cố gắng và đánh đổi một trong những giá trị tương đương như là: Sức khoẻ, Các mối quan hệ bạn bè, Gia đình và ngay cả cho chính bản thân mình. Chỉ khi đó mới chạm đến thành công bền chắc nhất. Vì không có gì trên đời muốn "Có"mà không phải "Đánh đổi".




Bao đời nay, ai đi làm mà không mong mình đạt được vị trí mình mong muốn, thăng hạn bản thân và đạt được mục tiêu. Mặc dù vậy vẫn có những bạn chỉ muốn thành công mà lại không chủ động, phấn đấu qua lý thuyết còn thực hành thì không đi đôi. 


BẠN ĐÃ CHỦ ĐỘNG CHƯA?


Nhiều người đi làm chỉ chờ việc tới mới làm, việc chưa tới chân thì từ từ không vội. Giao việc gì chỉ làm đúng việc đó. Mà yêu cầu giao phải giải thích kĩ hết sức chi tiết mới được. Rồi cứ loanh quanh với mớ stick các hạng mục công việc được giao chứ không nghĩ thêm, sáng tạo ra thêm gì đó để giúp công việc đạt hiệu quả cao hơn, xuất sắc hơn. 


Lại có thêm một số bạn lại có quan điểm "Khôn thì đừng giỏi đừng biết nhiều quá, sếp biết lại khổ". Chỉ vì họ sợ phải gánh vác thêm nhiều phần việc bởi lẽ họ nghĩ cũng không có thêm bao nhiêu đồng lương đâu mà phải cố làm gì. Mô tuýp người làm việc kiểu này thường sẽ bị động, họ sẽ chờ ai giao việc xuống mới làm và làm như các con robot vô hồn. 


Những người làm việc kiểu mô tuýp này thì nhiều vô số và đó là lý do họ không thể chạm tới thành công. Còn những người thành công thường chỉ cần bạn tạo ra cho họ 1 mục tiêu, họ sẽ suy nghĩ ra vài trăm cách để làm sao nhanh nhất chạm tới mục tiêu không những vậy còn làm cho nó tốt hơn ngoài mong đợi. 


Người thành công họ sẽ thể hiện rõ rệt qua việc: Quản trị thời gian, quản trị tương lai và xây dựng tốt các mối quan hệ trong các phòng ban. Người thành công họ luôn đặt bản thân chủ động làm chủ mọi cuộc chơi. Họ sẽ không bao giờ chờ đợi người khác rót việc để làm, lại càng không lui cui loanh quanh với mấy stick công việc được phát cho. 


Muốn bức phá mọi giới hạn bạn cần phải chủ động, thách thức bản thân và vượt qua mọi ràng buộc hữu hình và vô hình.  Những người có định hướng làm việc như vậy luôn được các công ty và các nhà lãnh đạo có tầm nhìn săn đón. Vì vậy dù có làm thuê họ cũng sẽ là người làm thuê tốt nhất, làm chủ cuộc chơi "sự nghiệp" của họ. 


Thành công nào cũng trải qua nhiều thử thách và thành công trong đây không chỉ là công việc mà còn trong việc bạn xây dựng hình ảnh bản thân mình, việc bạn đã bỏ ra bao nhiêu % công sức, bạn đánh đổi những giá trị gì. Người thành công tựa như cây đèn không chấp nhập cạn dầu, họ không cam chịu tắt đèn càng không thích chờ đợi ai đó tới châm dầu cho họ. Dĩ nhiên không phải ai cũng dám hành động và chủ động. 


Người thành công họ khác với người làm việc phổ thông ở chỗ họ luôn muốn bản thân "Xuất sắc" chứ không phải chỉ dừng ở việc "Giỏi". Mục tiêu của họ là được thăng cấp để làm trong những môi trường cao cấp và đẳng cấp hơn. Chứ không cam chịu làm một nhân viên phổ thông ở một vị trí phổ thông và làm cho một công ty phổ thông. 


 #Lifebytrixi




 Điện thoại reng... Nhấc máy lên giọng nói đầu dây bên kia không nghe rõ, chỉ thấy từng tiếc nấc của em. Em vừa khóc vừa nói với tôi: "Em không biết bản thân thật sự muốn gì? - Em cảm thấy họ không thương em như em đáp lại"...




Tôi kể bạn nghe một câu chuyện về một cậu bé mù. 

Một ngày nọ, có một cậu bé mù đến nhà người bạn chơi. Do mải mê trò chuyện nên cậu bé không hay trời đã tối. Người bạn liền thúc giục cậu bé hãy mau ra về và đã đưa cho cậu bé mù một cây đèn. 

Cậu bé mù tức cười hỏi: "Anh đưa cây đèn cho một kẻ mù như tôi để làm gì?"

Người bạn vội vã giải thích: "Anh cầm cây đèn này, người ta thấy anh thì họ sẽ tránh".

Nghe có lý, cậu bé vui vẻ cầm cây đèn ra về. Cứ thế trên đường về, cậu bé mạnh dạn lao thẳng về phía trước. Chỉ vì tin chắc rằng hôm nay ai cũng sẽ tránh mình. Nhưng chẳng bao lâu, có một người đâm sầm vào cậu và cả hai đều ngã nhào. Vừa đau vừa tức, cậu bé hét lên: "Bộ mù sao không thấy cây đèn của tôi vậy?". Người kia ôm bụng cười ngất: "Cây đèn của anh đã tắt từ lâu rồi anh mù ơi". 

-

Đời một người, bạn là ai thật sự chỉ một mình bạn biết. Thật sự bạn không thể nhờ cậy ai đó cho bạn biết được đáp án đó. Khi mà chính bạn còn không có đáp án cho chính mình. Con người sống trong xã hội rất dễ bị sự chi phối của số đông và luôn bị ràng buộc áp đặt vào rất nhiều qui tắc chuẩn chỉ. 


Và trên thực tế, nếu đem đi cân đo đong đếm thì không ai là chuẩn chỉ tuyệt đối cả. Đơn giản là vì tất cả chúng ta đều đang diễn, mỗi người trưởng thành đều mang trên mình đôi ba lớp mặt nạ với hàng tá vai diễn nhập vai. Miễn sao nhập vai cho hợp với hoàn cảnh đó, hợp với cái người ta muốn. 


Còn khi ta một mình thì sao? - Ta đối diện với chính mình, ta khác. Có người sống với những lớp mặt nạ như vậy, lâu dần nhìn lại chính bản thân không còn nhận ra vì giống như một phiên bản đối lặp hoàn toàn. 


Cho nên thứ bạn "thấy" chỉ là thứ họ "diễn". Họ chỉ muốn bạn thấy thứ bạn muốn thấy và thứ cảm xúc họ phô diễn đằng sau là cảm xúc vay mượn để chấp vá cho vai diễn được hoàn thành. Cho nên lời họ nói, hành động họ làm đôi khi làm tổn thương ta vì rất nhiều chữ "vì" nhưng chung qui vì để hả hê cho đám đông đồng thuận. 


Chính cái gọi là "Đời" đã đặt ta thành những "Kẻ lừa dối" - Lừa dối với chính ta. 


Vậy câu hỏi đặt ra ở đây là: "Em thật sự muốn gì?". Như câu chuyện của cậu bé mù và cây đèn, cậu bé nương tựa cây đèn trong khi bản thân cậu bé có đủ kỹ năng đặc biệt để tự dẫn lối. Nhưng chỉ vì cây đèn và câu nói từ người bạn mà cậu bé vô tình nương tựa tuyệt đối và tin tuyệt đối vào cây đèn sẽ giúp cậu đưa đường dẫn lối, cậu đã gạt bỏ kỹ năng mình có và không phòng vệ, khi đó cậu bị cái gọi là nương tựa làm cậu tổn thương. 


"Không có lời khuyên nào là đúng tuyệt đối. Vì chỉ có bạn hiểu rõ nhất bạn muốn gì và nên lựa chọn gì"


ĐỪNG TRÁCH HỌ KHÔNG HIỂU - MÀ HÃY TRÁCH MÌNH KHÔNG HIỂU MÌNH


Ở đời, ba mẹ sinh con trời sinh tính. Một gia đình có 3 người con, mỗi người với một cá tính khác nhau hoàn toàn, ba mẹ là người cho ta mạng sống và có công nuôi dưỡng nhưng không phải ba mẹ hiểu được hết lòng con cái, cũng như con cái không thể hiểu và biết được hết lòng cha mẹ. Ở đó nói chi xa vời là người ngoài xã hội vài lần tiếp xúc mà có sự thấu hiểu. 


Đó là điều hiển nhiên, nên đừng mong cầu chuyện người khác phải hiểu mình. Quan trọng là chính mình có hiểu mình không? - Vì chỉ khi ta hiểu được ta muốn gì? Ta cần gì? Cái gì là lựa chọn phù hợp cho ta?. Khi ta hiểu bản thân khi đó ta sẽ tìm được lựa chọn đúng và chúng giúp ta bình an hơn với những lựa chọn đó. 


LÀM CHỦ CUỘC ĐỜI MÌNH


Đời này họ và ta không ai hiểu ai đã đành. Tình cảm là một phần rất lớn không thể thiếu trong cuộc sống mỗi người. Nó có thể cho bạn cảm giác khoái cảm bạn thích, nó có thể khiến cuộc đời ai đó thăng hoa và cũng có người vì thứ tình cảm đó làm cho bế tắc, gặp nhiều trắc trở. 


Mọi sự bạn thấy ở cuộc đời phức tạp nhưng thật ra khi sáng tỏ nó thật sự rất đơn giản, vì bản chất lòng người hay suy diễn và tưởng tượng ra những thứ không có thật. Rồi vì tín chấp vào cái sự tưởng đó mà vô tình làm lở dở đổ vỡ. 


"Cho nên, em cũng nên nhìn lại chính mình. Đặc biệt, vào thời khắc em tổn thương và đau đớn nhất. Khi đó năng lượng của sức mạnh nghị lực sẽ giúp em soi sáng thân tâm, giúp em nhìn ra được sự thật và chấp nhận nó một cách bình an nhất".


      

#Lifebytrixi




Tiếp xúc với nhiều bạn trẻ mới nhìn nhận được các bạn trẻ thời nay có một lối mòn làm việc theo mô tuýp 3 không:

1/ Không sắp xếp logic.
2/ Không đánh giá mức độ hiệu quả.
3/ Không trách nhiệm. 





I/ SẮP XẾP LOGIC


Bất kì một việc lớn hay nhỏ, đơn giản hay phức tạp đều có quy trình và bên trong quy trình là một chuỗi các bước quan trọng nhất, nhì, ba cho đến bước kết thúc. Để công việc được trôi chảy, tránh sai sót bạn cần bố trí công việc và sắp xếp nó một cách bài bản, phải hiểu việc bạn cần làm và các bước thực hiện nó. 


Chuỗi công việc bạn cần xử lý có thể chỉ cho cá nhân bạn hoặc cả khi phải cần cả team cùng bạn gánh vác phân bổ ra mới hoàn thành. Dù là ít hay đông đi chăng nữa cũng cần phải xây dựng quy trình có trước có sau tiếp nối nhau. Và công việc khi được đánh dấu stick hoàn thành là khi nó phải đạt tiêu chí như mong đợi, ngoài đạt hiệu quả còn đạt chất lượng, không những vậy mà cả team đều đồng lòng happy với thành quả làm ra. Chỉ cần thiếu một trong những điều trên, xem như công việc vẫn chưa hoàn thành hay ngay cả được xem là thất bại. 


Khi nghĩ về công việc các bạn phải nghĩ ra chu trình hoàn thiện công việc phải là như vậy, chứ không phải chỉ hành động và làm xong. Còn kết thúc nó như thế nào, kết quả ra sao, có tốt như mong đợi hay fail, phủi tay không màng tới nữa. 



II/ ĐÁNH GIÁ MỨC ĐỘ HIỆU QUẢ


Giờ lấy một công việc hết sức đơn giản để mang ra làm ví dụ cho dễ hiểu. Ví dụ: Sếp của bạn yêu cầu bạn mua một phần quà để tặng đối tác. Một việc tưởng chừng rất đơn giản nhưng bên trong cũng có cả một chu trình. 


Việc đầu tiên, bạn cần biết đối tác là ai và sự kiện là gì để chọn mua quà cho phù hợp. Bước thứ hai, sau khi mua quà rồi bạn cần phải làm thêm khâu gì để đánh dấu sự nhận biết cho công ty bạn, ví dụ: Dán nhãn công ty hoặc viết kèm tấm thiệp nhỏ với lời chúc hay ghi chú trên đó có kèm tên người nhận. Bước thứ ba, chọn phương tiện để ship phần quà đó sao cho phần quà không bị hư hỏng, biến dạng, và đến tay người nhận sớm nhất kịp lúc để gây ấn tượng tốt. Bước thứ tư, giao xong rồi người nhận phản hồi thế nào, ấn tượng của họ có tốt không, và truyền tải lại thông tin báo cáo cho cấp trên. 


Nói chung, chỉ có mỗi việc như vậy thôi nhưng nếu các bạn nghĩ tới và làm cho tới thì sẽ ra ngần ấy các bước thực hiện, theo dõi cho đến khi hoàn thành mỹ mãn nhất. 



III/ VAI TRÒ & TRÁCH NHIỆM


Các bạn trẻ teen bây giờ có một điểm giống nhau theo mô tuýp "Ăn chưa no - Lo chưa tới" nghĩ ngợi chi xa xôi, kêu làm gì làm đúng cái đó thôi và hiệu quả tới đâu thì kệ nó, không quan tâm. 

Ủa vậy các bạn có thấy bản thân bao năm đèn sách, học từ nhà ra trường học cho đến trường đời cuối cùng gói ghém trở thành một công cụ, một con robot được cài đặt lập trình sẵn, sai đâu đánh đó chứ không phản biện cũng không nhận thức vấn đề, không quan tâm chỉ biết cho xong việc sớm cho nhẹ đầu, khoẻ thân khỏi áp lực. 


Đi làm mà tâm không cảm xúc với công việc đang làm, đầu óc không tập trung chỉ nghĩ xong việc sớm để được về đúng giờ không bị over time. Đi làm mà cứ 30p - 1 tiếng lại ngó xem đồng hồ mấy giờ, tới giờ nghỉ trưa chưa, tới giờ đi về chưa thì thôi xong. Bao nhiêu năm đi học cuối cùng làm việc theo mô tuýp công nhân dây chuyền. Sản phầm chạy ra băng chuyền và mạnh ai nấy cứ làm đúng 1 khâu lặp đi lặp lại cho tới lúc về mà không cần quan tâm kết thúc sản phẩm hoàn thiện hay có lỗi. Các bạn có thấy phí không khi mà bao năm đèn sách để giờ làm theo mô tuýp dây chuyền. 


Bây giờ thay đổi vẫn chưa muộn, các bạn cần nhìn nhận bản thân việc đang làm có đang mang đến hiệu quả hay chưa nếu chưa thì hãy thay đổi và phát huy điểm mạnh bản thân. Tôi không khuyên các bạn chăm chăm vào khuyết điểm và sửa tất cả chúng. Đôi khi các bạn chỉ cần phát huy ưu điểm lên cao đến mức thượng thừa, khi đấy người khác nhìn bạn dù thấy khuyết điểm của bạn nhưng họ cũng không xem nặng chúng nữa. 


Cho nên không làm thì thôi, nếu đã làm việc gì thì hãy nghĩ cho tới và làm cho nó tới nơi tới chốn. Đừng làm nửa vời rồi bỏ chúng dở dở ương ương. Nhận việc nào hoàn thành xuất sắc việc đó đừng cố ôm đồm nhiều việc nhưng làm không đâu ra đâu. Hãy tập thói quen làm đâu ra đó tới nơi tới chốn ngay cả những việc đời thường, những việc nhỏ lâu dần thành thói quen làm cả những việc lớn. 


"Tích tiểu thành đại" - "Mưa dầm thấm đất". Hãy kiên nhẫn và phát huy những thói quen tốt xung quanh bạn. 




#Lifebytrixi